Thursday 7 May 2009

My K50A2

Thế là k50a2 chúng ta thực sự chia tay nhau rồi ,sẽ không còn được ngồi học cùng nhau ,sẽ không còn được ngồi dưới ghế đá sân trường vui đùa với nhau .

Buổi chiều qua , chia tay buổi thi cuối cùng với lớp, anh Hinh said: Hoa bằng lăng nở muộn nhỉ ,tôi vội nhìn lên và bước chầm chậm dưới sân trường cứ như là sợ ,sợ không còn được nhìn nhánh hoa bằng lăng tím , không còn được ngồi cùng các bạn dưới gôc cây để nghe tiếng chim chìa vôi ,sợ không còn được nhìn thấy nụ cười Kim Oanh ,Hạnh ,Sáng …

Tôi tìm đến Bác Nguyễn Hà Long(1 chiến sĩ kiên trung bất khuất- 1 nhân chứng sống nhà tù Phú Quốc) để chỉ muốn cho mình 1 chút mạnh mẽ ,1 chút bản lĩnh quên đi nỗi nhớ khắc khoải về lớp k50a2. Nghe bác kể về chuyện chiến trường , về dòng máu sục sôi của những thanh niên xung phong ngày ấy , về hạnh phúc được cống hiến cho đất nước dù phải hi sinh cả tuổi thanh xuân tôi thấy 1 chút lành lạnh dọc theo sống lưng , và tôi bỗng hiểu ra 1 điều gì đó……

Chia tay với lớp k50 ,tôi đến với 1 môi trường mới ,những ngưòi bạn mới .Dẫu cho họ không cùng dòng máu Việt Nam nhưng họ cũng như các bạn K50a2 của tôi ,cũng cùng 1 mục đích ,1 chí hướng với tôi, đều muốn cống hiến tuổi thanh xuân .Và tôi thầm nhủ mình sẽ luôn cố gắng để mãi là Phương Anh number one của lớp mình , chúng mình sẽ luôn nhớ về nhau nhỉ?

No comments:

Post a Comment