Sunday 10 May 2009

Vĩnh Biệt

Sư Phụ ở nơi đâu? đệ tử không chấp nhận Sư Phụ ra đi mãi mãi

Đệ tử xin lỗi vì tất cả , đệ tử chỉ muốn nói với sư phụ là đệ tử xin lỗi đệ tử không biết gì cả.Và đệ tử muốn gửi lời cảm ơn đến sư phụ ,người mà đệ tử cảm ơn sâu sắc từ tận cõi lòng.

Nếu đựoc nói một điều gì đó , đệ tử muốn sư phụ sẽ mãi là sư phụ của đệ tử .Sư phụ sẽ mãi là sư phụ ,không phải là ai khác .

Sư phụ ra đi rồi , sẽ còn ai bên đệ tử đây ….sư phụ ra đi thật sao ,sao không tiếp tục làm sư phụ của đệ tử nữa? làm sao để đệ tử nói với sư phụ rằng đệ tử sẽ mãi ghi nhớ tất cả và sẽ luôn là 1 Phương Anh ,1 đệ tử xứng đáng với những gì mà sư phụ đã hi sinh .

Đệ tử cảm ơn sư phụ ,sẽ mãi ghi nhớ ân nghĩa này .

Thursday 7 May 2009

My K50A2

Thế là k50a2 chúng ta thực sự chia tay nhau rồi ,sẽ không còn được ngồi học cùng nhau ,sẽ không còn được ngồi dưới ghế đá sân trường vui đùa với nhau .

Buổi chiều qua , chia tay buổi thi cuối cùng với lớp, anh Hinh said: Hoa bằng lăng nở muộn nhỉ ,tôi vội nhìn lên và bước chầm chậm dưới sân trường cứ như là sợ ,sợ không còn được nhìn nhánh hoa bằng lăng tím , không còn được ngồi cùng các bạn dưới gôc cây để nghe tiếng chim chìa vôi ,sợ không còn được nhìn thấy nụ cười Kim Oanh ,Hạnh ,Sáng …

Tôi tìm đến Bác Nguyễn Hà Long(1 chiến sĩ kiên trung bất khuất- 1 nhân chứng sống nhà tù Phú Quốc) để chỉ muốn cho mình 1 chút mạnh mẽ ,1 chút bản lĩnh quên đi nỗi nhớ khắc khoải về lớp k50a2. Nghe bác kể về chuyện chiến trường , về dòng máu sục sôi của những thanh niên xung phong ngày ấy , về hạnh phúc được cống hiến cho đất nước dù phải hi sinh cả tuổi thanh xuân tôi thấy 1 chút lành lạnh dọc theo sống lưng , và tôi bỗng hiểu ra 1 điều gì đó……

Chia tay với lớp k50 ,tôi đến với 1 môi trường mới ,những ngưòi bạn mới .Dẫu cho họ không cùng dòng máu Việt Nam nhưng họ cũng như các bạn K50a2 của tôi ,cũng cùng 1 mục đích ,1 chí hướng với tôi, đều muốn cống hiến tuổi thanh xuân .Và tôi thầm nhủ mình sẽ luôn cố gắng để mãi là Phương Anh number one của lớp mình , chúng mình sẽ luôn nhớ về nhau nhỉ?

Wednesday 6 May 2009

DEAR PAPA!
My Papa when I was........
4 years old:Papa can do anything
6 years old:My Papa is smarter than your dad
18 years old:Papa doesn't know exactly everything
19 years old:In the oldin days when my dad grew up,thing were sure different
20 years old:Don't pay any attention to my father.He is so old-fashioned!
and now I am 21 years old I'm not doing a single thing until I talk to Dad.I'd give anything if Dad were here now so I could talk this over with him.Too bad I didn't appreciate how smart he was.I could have learned a lot from him.But now, I know my papa's heart beat out the words that his mouth couldn't no longer say ......I love you,little girl........I love you,little girl.....and I am comforted and happy.
THANK PAPA SO MUCH.STAND SIDE BY SIDE FOREVER.I LOVE PAPA

Monday 4 May 2009

where should my tears go?

Bắt đầu ngày mới,tôi ngồi nghe "forgive me" bên tách cà phê đắng. Những vần điệu ngân lên khiến tim tôi 1 chút xao xuyến về chuyện tình trong bài.Về tình cảm rung lên từ nhịp đập con tim của cô gái dành cho chàng trai:
if you're feeling lonely, don't
You're the only one I'll ever want
I only want to make it go
So if I love you a little more than I should ...
Please forgive me, I know not what I do
Please forgive me, I can't stop loving you
Don't deny me, this pain I'm going through
Please forgive me, if I need you like I do
Please believe me (Oh believe it), every word I say is true
Please forgive me, I can't stop loving you

Khi a cảm thấy cô đơn , hãy nhớ rằng có e luôn dõi theo a,có e luôn đi bên a
Tha thứ cho e ,e ko biết đã làm sai điều gì.Tha thứ cho e a nhé ,e yêu a hơn cả chính bản thân.Xin đừng từ chối e ,hãy tin e.

The one thing I'm sure of
Is the way we make love
The one thing I depend on
Is for us to stay strong
With every word and every breath I'm praying
That's why I'm saying

Vạn vật có thể đổi thay ,nhưng duy nhất chỉ có tình e trao a là mãi mãi .A yêu

I can't stop ...loving you

Hic hic ,cảm động quá trời luôn .Giây phút này đây ,tôi nhận ra trong cuộc sống còn thêm 1 điều captivated me đó là tình yêu, love thật đẹp ,thật lung linh biết bao và thật may mắn ta được làm người để đựoc đắm mình trong những bản nhạc vĩnh cửu của tình yêu đang ngân lên khắp thế gian .I know ,Its so cool .

Wednesday 29 April 2009

Vô Tình

Buổi sáng thức dậy với tiếng chim hót ngoài cửa sổ ,kì nghỉ đã tới chuyện học hành công việc gác lại ,tôi hít 1 hơi thật sâu tận hưởng không khí trong lành của buổi bình minh ,cảm thấy cuộc sống thật bình yên và thanh thản .Bỗng thấy nhớ lớp K50-A2 của tôi ,nhớ và thấy sợ .Sợ rằng không còn được cùng các bạn chung bước đến trường ,sợ không còn giây phút cùng nhau ở vườn hoa ,sợ không còn có những giây phút giận hờn,hờn dỗi ,hạnh phúc bên nhau ,,sợ rằng tôi không còn là 1 cô sinh viên mơ mộng ngày nào ....…Nhưng hội ngộ rồi cũng có giây phút chia tay ,qui luật bất biến của vạn vật ,rồi tôi sẽ đến môi trường mới ,cuộc sống của tôi sẽ lật sang 1 trang mới ,và tôi có lẽ sẽ trở thành 1 người mới .Và tôi đang tự hỏi liệu có nơi nào cho tôi bình yên hơn hạnh phúc hơn lớp K50A2 của tôi?

Friday 17 April 2009

My love

Thế là e đã gần tròn 21 tuổi rồi anh à, thời gian trôi đi nhanh thật đấy anh nhỉ .Ngày hôm nay ,a có biết là e rất vui không ,được tham gia cuộc họp cùng với những người có địa vị cấp cao trong xã hội ,thấy mình trưởng thành hơn khi được ông phó Tổng giám đốc rất muốn hợp tác với em,và hình như em thấy mình có thể làm được gì đó ý nghĩa cho Việt Nam thân yêu của em ? E thấy mình thật may mắn anh à ,nhưng em không biết chia sẻ cùng ai , giá như có anh ở đây nhỉ.Em tự hỏi mình sẽ gặp nhau trong hoàn cảnh nào ?vào 1 buổi chiều thu tràn ngập hoa sữa , 1 trời đông lạnh giá hay vào 1 ngày hè rực rỡ ánh nắng vàng tươi .Em sẽ luôn giữ trái tim không 1 chút tổn thương ,1 trái tim trong trắng ,hồn nhiên để chờ ngày anh tới .Vì trái tim em chỉ dành cho anh mà thôi .Hẹn gặp anh vào 1 ngày nào đó ,người mà em chưa biết là ai ,

Monday 30 March 2009

This is me




I have heard somewhere that today is present, yesterday is history and tomorrow is a mystery. So if someone asks that what the most important things in my life are, I would answer definitely that they are everything that I have today: my family, my friends, my study…

I will never forget memories in my childhood, when I was in my happy family with my parents. They grew up me, taught me basic things in life. Now it’s time to live by myself, but I know that my parents are always by my side, help me and encourage me when I need them the most. Moreover, I also have support from my friends. They give me more strength to face with many difficulties in my life. With me, all of them are very important. I have wondered that if I can grow up without my parents’ love and care or without friendship from my best friends. I thank this beautiful life for everything that it has given to me. However, if I had to decide what the most important thing in my life is, I assert certainly that to be myself is the most important.

For the most important things of my life, I am fighting every single day to bring the best, to myself, my parents, my friends and my country. I have a plan for both near and far future to do that.

My nearest goal is to graduate from the university where I am pursuing my bachelor in Applied Mathematics and Computer Science, Hanoi University of Science. As a student there, I have learned many interesting subjects that have brought me a broad range of knowledge. I have been working very hard with desire of gaining as much knowledge as possible, and getting a good job in the future.

Now I am going to graduate and I have many plans in the future.I try to do more sport and improve my English a lot this year .In my mind ,I will not marry in the next five years to spend this time for my career .I feel that I love my career ,I try to do my best.


Saturday 28 March 2009

My family


Today,It is a warm spring day ,I got up and listened to a song what reminds me of my family.I miss my father my mother and my brother.I love them and they love me .I am a very special gift the gods were entrusting to my family.Now, the gift is belong to the world.Until then,my family wast to be my guardian and protector.My family barely let me it out of their sight,protecting me from anything they perceived to be harmful to my well-being;watching with fear in their heart when I was exposed to the environment outside of the sheltered cocoon my family had formed around me.But my family began to realize that they could'n shelter it forever.I needed to learn to survive the harsh elements in order to grow strong.One day, my familly became aware of how much I had changed.Now,I seemed to glow with strength and steadiness,almost as if I were developing a power within.And my family let me go.

I LOVE FAMILY.I MISS LONG ,PAPA AND MAMA